Sô lô khốp là một nhà văn xô viết lỗi lạc, ông được nhận giải thưởng Noben về văn học năm 1965. Ông có nhiều tác phẩm để lại bao gồm truyện, tiểu thuyết và đặc biệt hơn nữa là tác phẩm xuất sắc viết về số phận con người. Qua tác phẩm này chúng ta thấy được những số phận bất hạnh của con người sau chiến tranh.

Nhân vật chính trong truyện là Sô lô khốp. Và anh là một người rơi vào bi kịch sau khi chiến tranh kết thúc . Trước đó anh phải đi lính và sau khi hòa bình thì anh mất hết tất cả từ người thân,nhà cửa,bạn bè. Đối với anh mà nói thì anh chiến đấu vì gia đình, vì quê hương đất nước nhưng khi mọi thứ bỏ anh mà đi thì không còn gì nữa cả. Anh phải sống trong một cuộc sống đau khổ , kể cả khi chiến đấu, anh bị thương rất nhiều. Vợ và hai người con của anh cũng bị bom của phát xít cướp đi tính mạng của mình. Anh chỉ còn hi vọng vào người anh trai nhưng rồi cuối cùng anh ấy cũng đã chết trận.

Như vậy qua đây chúng ta có thể thấy được rằng số phận anh rất bất hạnh, khi chiến đấu đã chịu những giày vò về thể xác lẫn tinh thần rồi giờ về thì lại phải nếm trải niềm đau khổ về tinh thần tụt độ bởi người thân yêu duy nhất cũng không còn nữa. Từ đó chúng ta có thể thấy được những hậu quả mà chiến tranh đã để lại.

Xem thêm:  Phân tích bài thơ Tự tình Hồ Xuân Hương

Sau chiến tranh anh phải sống trong bết tắc và tuyệt vọng. Không có nhà cửa anh phải sống nhờ nhà một người bạn. Cho tới khi anh tình cờ gặp được cậu bé có ten VaNi. Nhà văn đã miêu tả ngoại hình của cậu bé bằng những lời văn hết sức chân thật đó là một cậu bé tầm 5 tới 6 tuổi ăn mặc rách rưới ,cả cha và mẹ của cậu bé đều đã chết trong chiến tranh,ít ra Sô lô khốp còn có thể lao động được còn cậu bé thì lại không có ai,ai cho ăn gì thì cậu bé ăn nấy và bạ đâu ngủ đấy. Duyên phận cho họ gặp nhau như để bù đặp cho nhau những thiếu sót của cuộc đời.

Anh nhân nuôi bé Vani,chăm sóc tận tình chu đáo, anh còn mua quần áo cho cậu bé, là một chiếc áo bành tô rất đẹp. Chính lòng nhân ái đó đã đem hai trái tim đấy lại với nhau như để sưởi ấm cho nhau vậy.

Anh cố gắng làm mọi việc để nuôi bé vani nhưng cuộc sống không giống như những gì mình nghĩ, anh vượt qua mọi nỗi đau, xe anh quệt nhẹ vào người ta và cuối cùng bị mất bằng lái cho nên anh phải đi khắp nơi ,đã thế sức khỏe anh lại yếu đi trông thấy, anh đau đến mức khóc nhưng anh lại không để cho bé VaNi biết được điều này. Qua điều này chúng ta thấy tác giả có một tấm lòng nhân đạo cao cả.

Xem thêm:  Nhân dịp kỉ niệm 520 năm ngày mất của nhà đại văn hào Nguyễn Trãi, trong bài Nguyễn Trãi, người anh hùng dân tộc, ông Phạm Văn Đồng có viết: "'Sự nghiệp và tác phẩm... tự hào dân tộc". Anh (chị) hãy phân tích và chứng minh ý kiến trên

Đến đoạn cuối của tác phẩm thì nhà văn đã thể hiện sự thương xót của mình đối với nhân vật  “ Với nỗi buồn thấm thía, tôi nhìn theo hai bố con…”. Đoạn văn thể sự sự khâm phục , tính cách của những con người kiên cường trước những khó khăn của cuộc sống. Trong hoàn cảnh có nghèo khó thế nào thì họ vẫn luôn trao nhau những tình yêu thương nhân ái, họ luôn đùm bọc nhau để sống.

Như vậy qua đây chúng ta có thể thấy được số phận đau khổ của con người qua chiến tranh là như thế nào, họ không những phải chịu những nỗi đau thể xác trên chiến trường mà còn phải chịu nhiều nỗi đau về tinh thần. Xô cô lốp cùng bé Va ni a chính là hiện thân của những số phận bất hạnh đó. Qua đó tác giả muốn kêu gọi mọi người hãy có trách nhiệm đối với những con người như vậy.

Topics #anh trai #chiến tranh #con người #cuộc sống #đất nước #lao động #phân tích #Sô lô khốp #Số phận con người #văn học #văn phân tích